Tôi là nhân viên giao dịch của ngân hàng Ngoại Thương, sở hữu một vẻ ngoài xinh đẹp và tiểu thư. Chồng tôi là trưởng phòng công ty nước ngoài với vẻ ngoài lịch lãm và phong độ. Ai gặp cũng đều đánh giá chúng tôi là cặp trai tài gái sắc. Hai chúng tôi mới kết hôn được 1 tháng, nhưng thời gian đó đối với tôi không phải là mật ngọt mà ngược lại là địa ngục.
Có ai ngờ được rằng con người hào hoa lịch lãm như chồng tôi lại là một con quỷ sau cánh cửa phòng ngủ. Tôi chưa từng quan hệ tình dục với bất kì ai cho đến khi chính thức trở thành vợ. Vậy mà đêm tân hôn đâu tiên anh lao vào tôi như con thú đói, cào xé thân thể mảnh mai yếu đuối của vợ mà không một chút thương xót. Suốt đêm ấy chồng tôi dày vò không cho tôi nghỉ một phút giây với đủ tư thế quái đản. Xong xuôi anh lăn ra ngủ mặc tôi đau đớn khóc lóc. Vậy mà, buổi sáng chồng tôi lại trở thành con người khác, nhẹ nhàng, chu đáo và yêu thương vợ.
Chồng là nỗi khiếp sợ hàng đêm của tôi
Mẹ tôi còn nói tôi có phước mới lấy được người chồng thương yêu nhiều như thế. Vì không muốn làm mọi người suy nghĩ và một phần vì ngại mà tôi không hề tâm sự với ai, chỉ cắn răng mà chịu.
Hàng ngày đi làm về tôi sợ nhất là đến giờ đi ngủ, bước vào phòng chồng tôi như một con người khác, anh không hề lo lắng cho tôi mà chỉ làm sao để cho vợ càng đau đớn càng tốt. Bao đêm tôi khóc lóc van xin anh tha cho mà không được, tôi cầu xin anh cho tôi nghỉ lấy một ngày. Thậm chí khi đến tháng của phụ nữ chồng tôi cũng phải dày vò tôi bằng nhiều cách khác nhau.
Mới lấy chồng một tháng mà trông tôi xanh xao rũ rượi, toàn thân lúc nào cũng bầm tím. Cơ thể suy nhược và sút đi mất mấy cân. Ai cũng chỉ cười và trêu rằng vợ chồng son đừng quá sức mà có ai hiểu nỗi lòng tôi bây giờ đâu. Tôi thực sự đã quá mệt mỏi và đau đớn, tinh thần căng thẳng và hoảng sợ. Mỗi lần nhìn thấy chồng tôi cũng thấy sởn hết gai ốc lên.
Đỉnh điểm ngày hôm qua anh ta còn bắt tôi xem và làm theo phim người lớn, trói tôi và hành hạ bằng những món đồ khủng khiếp. Tôi sợ quá mà ngất xỉu đi, đến khi tỉnh dậy vẫn thấy mình đang bị dày vò. Không biết tôi còn chịu được cảnh này đến bao giờ, nếu mà bỏ chồng mà không nói rõ lý do thì ai cũng nghĩ tôi ngu dại khi bỏ người chồng tốt đến thế, còn chung sống tiếp thì tôi sợ mình sẽ phát điên mất.