leanhshop.com – Mời các bạn cùng Lê Anh Shop nghe tiếp câu chuyện của nàng Scarlett:
Cố tỏ ra bình thản,
_ Anh đừng suy nghĩ nhiều hay cảm thấy ngại trước e. Chuyện có gì đâu, em quên rồi.
_ Anh sẽ nghĩ vậy, anh về quê đón em nhé.
_ Không, để em chủ động.
Những ngày sau đó cả 2 cố tỏ ra bình thường. Anh nghĩ ra đủ thứ trò yêu sách , nhờ vả cô.
_ “Em gái, muối cho anh hộp dưa cà. Em gái, mua cho anh xịt chống nắng anh mang theo đi đánh golf, em gái…dạo này bụng anh phẳng quá tụt cả quần, lâu quá không mua sắm, đi cùng anh đi. “…
Có ngày đi làm mệt bỏ xừ còn nhất định bắt cô nấu cơm để ghé qua nhà.
_ Này, anh cho em đi học ở viện ẩm thực chỉ để về phục vụ anh thôi à?
_ Tạm thời thế đi, anh sẽ trả lương cho đầu bếp hậu hĩnh mà.
_ Không cần, chỉ cần a ăn no rồi về ngủ, đừng gào mồm lên đòi hỏi thêm nữa là được.
_ Em có biết cả ngày ở công ty anh đã phải căng não, căng cơ mặt không? Cho anh thả lỏng chút đi.
_ Có ai bắt a phải căng?
_ Không căng để cả lũ nhân viên leo lên đầu anh ngồi à? Bọn nó sợ anh lắm… mà không phải, a nghĩ là Ghét thì đúng hơn. Thế quái nào nhân viên không bao giờ rủ sếp đi liên hoan?
_ Nhìn cái mặt anh cau có, thở chúng nó còn phải lựa, anh đi cùng mất vui à?
… Em nghĩ thế thật đấy hả? Nhưng không… anh vẫn thấy anh đáng yêu, thật… thề đấy !!! Mà em không có gì để kể cho anh nghe à?
_ Có gì đâu, ngày đi làm, tối về… thỉnh thoảng phục vụ mấy yêu sách của anh. Nào còn thời gian làm gì nữa.
_ Em viết dự án cho kế hoạch mở nhà hàng đi. Anh sẽ lên bản vẽ không gian, em xem rồi cứ cho ý kiến , em muốn nó thế nào , bố cục ra sao, chúng mình cùng điều chỉnh.
_ Ơ, em tưởng anh làm hết. Khi hoạt động em làm việc lĩnh lương thôi ?
_ Không, chúng mình sẽ cùng làm. Anh bận , em phải đỡ đần anh chứ. Giao cho người không tin tưởng để nó ăn bớt mồ hôi công sức của anh à? Anh đang nghĩ địa điểm sẽ là khu B, nhưng đất của anh ở đó chỉ sâu, mặt tiền không đến 10m, anh muốn nhà hàng đã đầu tư phải đến nơi đến chốn. Em chịu khó tìm thêm các địa điểm khác, kể cả thuê hoặc mua đứt nếu là vị trí đẹp.
Anh không thích thuê lắm, vì chi phí nuôi chủ nhà sẽ là áp lực ép em tăng doanh thu mà thời gian đầu bao giờ cũng là thử thách. Nếu mua đứt một căn nhà 2 mặt tiền , có vỉa hè, đậu đỗ xe thoải mái thì chắc chắn giá trị thương mại cao, giá trị tài sản giữ nguyên, kể cả sau này k làm nhà hàng e có thể làm trăm thứ khác. Em chịu khó để ý xem, làm giá đẹp anh qua xuống tiền luôn.
_ Trước giờ em chưa quen làm việc lớn quá bao giờ, em sợ anh cáu ..
_ Anh rất cầu toàn, anh làm gì cũng phải có con số cụ thể, dự án đàng hoàng , anh chỉ đánh giá và đối thoại khi đã xem qua kế hoạch của e trên bàn làm việc của a.
Ban đầu anh nghĩ cho em đi học để về quản lý và đứng bếp. Giờ anh thấy vậy thì vất vả cho em lắm. Em tìm cách mời ông thầy của e về đây cho anh, nhà hàng đi kèm một trung tâm dạy nấu ăn , anh nghĩ ông ta sẽ cân nhắc.
Người Hoa không ngại di chuyển, họ thích được làm việc nghiêm túc và quan trọng là chữ tín thôi.
Mặt cô đần thối , cô cảm thấy khó thở, lo lắng… anh trong công việc đúng là căng như dây đàn.
_ Sao thế, đừng áp lực cũng chẳng cần vội đâu. Giao cả cho e, nên e cứ thể hiện hết ý tưởng. Miễn sao sinh lời đủ tiền anh hút thuốc là được. Hehe.
Cô phải mất một tuần để tham khảo tài liệu , đọc các bài viết về nhiều nhà hàng, đọc sách viết về marketing , về kĩ năng… hoá ra học bao nhiêu cũng không đủ.
Một tuần nay anh không ghé, chỉ nói bận, phải đi xa nhiều, và khi trở về đêm nào cũng muộn nên có gì cô cứ gửi qua mail cho anh.
Cuối tuần tháng 7 , con trai được bà nội xin cho về bên đó chơi 2 ngày nên cô ở lại. Có hẹn đi ăn tối với chị bạn ở nhà hàng chuyên đồ đồng quê. Khoảng 7h30 anh gọi hỏi cô đang ở đâu, cô check in thông báo cho anh biết mình đã ra khỏi nhà, đừng bảo làm mấy việc không tên nữa.
Khoảng 40p sau đó anh gọi lại, ra ngoài đi, anh có việc gấp cần em đi cùng.
Từ bao giờ lời nói của anh đã trở thành mệnh lệnh với cô .
Hơi ngại chị bạn, 2 người còn chưa trò chuyện được nhiều, cô hứa sẽ mời chị một chầu cafe vài ngày tới .
Mở cửa xe, mùi rượu nồng nặc:
_ Anh uống ở đâu thế? Trời đất nãy nghe giọng tỉnh bơ, vào xe mới biết đang chơi với gã say à? Say rồi anh còn bảo e đi đâu cùng a?
_ Im lặng, để anh lái xe.
_ Trên phố ngày hôm đó có 1 con xe lao như điên, cô gái ngồi trong đó thiếu nước vỡ tim mà không dám í kiến gì.
Xe đỗ trước cửa một căn nhà, anh bấm mở cửa lớn và lao thẳng xe vào trong rồi khoá lại luôn sau đó. Mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến qua không kịp phản ứng hay thắc mắc gì.
_ Ơ… anh bị say thật à? Anh làm cái gì đấy? Sao tới đây?
_ Sao? Nhà anh, anh ko đc được về à?
Anh mệt quá, anh ngủ đây.
Cô tức điên nhưng kìm lại, không đôi co với người say. Anh lên phòng để mặc kệ cô ngồi trong phòng khách.
Căn nhà lớn quá, lẽ ra cô sẽ bị choáng ngợp bởi không gian, nhưng vì bực bội nên cô ngồi thừ ra trên ghế, chưa định thần được tiếp theo đó phải làm gì, cũng không thể ra khỏi đó đi về nhà.
Hai mươi phút sau anh lù lù đi xuống.
_ Ơ, em không đi ngủ à? Nhà anh nhiều phòng lắm, bật điện hết lên đi, em cứ làm những điều em thích đi, xung quanh này ai cũng biết anh, cả giới làm ăn ở tp này đứa nào cũng ngó anh, hôm nay anh cho chúng nó biết, trong nhà anh có người…
_ Anh say rồi, ngủ đi, em không nói chuyện với anh.
_ Ừ, anh vừa đi tiếp khách về. Anh vừa uống với cả họ nhà sếp A. Mẹ kiếp có thằng ở sở X, hơn anh 4 tuổi nó chê a già. Anh đâu được ngồi không đếm phong bì như chúng nó, anh phải lo làm để nuôi chúng nó, anh già là đúng rồi.
Mà kệ, anh thấy anh trẻ là được… nhưng mà này, em cũng bảo anh già đúng không?
….
Đó là lần duy nhất cô thấy anh trong trạng thái say sỉn và nói nhảm vậy.
_ Anh lên phòng ngủ đi, em mang nước và khăn cho anh. Em ở lại cũng đc, mai e về sớm. Hi vọng không có phiền phức cho anh thôi.
Anh tiến lại gần bế gọn cô lên tay.
_ Đi ngủ thôi.
Cô chẳng phản ứng được gì lúc đó. Anh đưa cô lên phòng, đặt cô xuống giường, lấy gối cho cô rồi châm thuốc hút, anh bắt đầu kể về cuộc hôn nhân của mình.
” Sau 3 năm du học về anh mở doanh nghiệp luôn, vì bố anh và cả họ nhà anh làm lãnh đạo nên con cháu không làm chính trị thì sẽ làm doanh nghiệp. Anh lấy vợ anh theo đúng quy trình khép kín của 2 bên gia đình. Kiểu như là bố anh kí, bố vợ anh duyệt, vợ anh ngoài ngoan ra chẳng biết làm gì. Ngủ với nhau 3 lần thì cô ấy có thai , sinh con xong cô ấy lấy cớ bị gì đấy, không có ham muốn, ngại gần gũi chồng. Anh thương vợ anh, công việc kéo anh đi , ngày nào cũng đi rất sớm và về rất muộn… anh tự thấy mình vô trách nhiệm vì chưa một lần giúp vợ chăm con.
Anh trẻ, anh là đàn ông mà, mỗi lần phụ nữ đến gần anh lại nghĩ tới vợ anh đang ở nhà, anh không cho phép đánh mất mình… anh rất thương vk, nhưng mà đời… vẫn nhục em ạ… vợ anh không phải không có nhu cầu, mà là để dành cho thằng bạn trai hồi sinh viên, mà giờ 2 đứa cùng công tác một nơi. Năm năm rồi, anh không giận nữa, anh vẫn thương và cố thông cảm cho cô ấy. Vì bọn a ban đầu đã không có tình yêu, thời gian của anh cho gia đình lại ít.
Nói tóm lại, anh vẫn là thằng thiếu trách nhiệm.
Vợ anh thừa nghĩ anh có gái, không có mới điên. Em nhỉ. Nhưng giờ anh vẫn đóng tròn vai, lo toan đầy đủ cho 2 bên nội ngoại, bố mẹ kì vọng ở anh nhiều lắm. Con em gái li hôn ông bà đã đẩy qua Úc luôn rồi. Với gia đình anh, tròn là tròn không được phép méo mó chút nào. Giờ ông già đang trong giai đoạn chữa bệnh… mệt, anh mệt lắm.
Chuẩn bị họp quốc hội, chuẩn bị bỏ phiếu nhiệm kì mới… anh muốn được nhận dự án lớn, muốn được nâng, anh phải bỏ cả triệu $ để lo đủ phiếu cho thằng kia trúng cử. Em bảo anh làm bao nhiêu năm , a tiêu sao cho hết tiền nếu không phải là đem đi nuôi chúng nó?
Em thấy anh già hả? Anh xấu tính hả? Anh chưa phát điên là may rồi.
Nhưng anh vẫn phải cố gắng, vì sự nghiệp và công ty là lí tưởng sống của anh. Anh không đánh mất được.
Em nghĩ giờ anh sợ gì nữa? Anh sợ đủ thứ mà cũng chẳng sợ đếch gì cả…
Tóm lại, anh sợ em. Kkk… em đừng có ngoan cố giữ khoảng cách với anh, anh làm liều đấy.”
…
Tiến lại gần,
_ Anh nói này, em sinh ra là phải bên a. Em không thoát được anh đâu.
_ Anh ngủ đi, say quá rồi.
_ Anh điên chứ đâu có ngu, đưa em về đây mà đi ngủ à . ???
Anh thề, hôm nay anh phải hôn em L ạ. Anh không hôn em thì không đáng mặt đàn chút nào.
Sau tất cả những ngày qua, sau câu chuyện của a, cô thương anh, thứ yêu thương trở nên quan trọng như chính người thân trong đời cô.
Nụ hôn đầu tiên, hơi ấm từ đôi môi, từ bàn tay của anh… cô không đẩy anh ra mà để mọi thứ diễn ra và mặc kệ cho cảm xúc dẫn dắt 2 người. Đêm hôm đó, cô thuộc về anh.
Anh không ngủ, nằm ôm cô và hỏi:
_ Em tin anh không?
Cô không biết, thực sự là cô không biết. Cô chỉ biết từ đó trở đi, cô nghe theo anh mọi chuyện.
Cơ thể ấy, không gian ấy bỗng bị phá vỡ bởi anh lôi nhà hàng ra tính toán. Anh bắt cô ngay ngày mai đi mấy phố chính tìm nhà.
Cô thì không muốn vội vàng, cô sợ chưa đủ sức, sợ bị cho rằng cơ hội hay do trải qua đêm hôm ấy cô đc anh ngã giá bằng hình thức mở nhà hàng.
Cô lấy lí do:
_ Năm nay không hợp tuổi của em, nên em muốn mình kĩ càng chút.
_ Ừ, cứ theo í em, báo cáo lại cho anh để anh giao việc cho mấy thằng thiết kế.
Tháng 8, chớm thu.. . Sinh nhật cô. Cả tháng nay anh không cho cô làm gì cả. Anh lấy cớ bận rộn ở HN nhiều nên bắt cô về HN . Thật ra anh vẫn gằm ghè với anh bạn trà sữa hồi trước, anh gần như còn không thích cô qua lại với quá nhiều bạn nữ. Không thích cô lê la quán xá vỉa hè…
_ Anh chỉ muốn em ở nhà hoặc làm gì cũng trong tầm nhìn của a. Anh tin em, nhưng anh lo cho em được , anh k thích em nhào lộn vất vả với cuộc sống.
Đúng vào mùa mưa, bão lụt triền miên, anh đi công trường liên tục, có khi đi huyện hoặc tỉnh xa mấy ngày , đường xá không thông, điện không có, các hồ lớn chuẩn bị xả lũ , anh gọi về:
_ Nếu gọi cho anh thuê bao nghĩa là đt hết pin, trên này mất điện. Anh không muốn để lính ở lại 1 mình lo liệu, gói thầu này quá lớn có vấn đề gì sẽ chậm tiến độ và khi sơ hở sau nghiệm thu họ bắt lỗi ngay. Hơn nữa anh đang cho tập kết xe tải lại 1 chỗ, nếu xả lũ còn giúp dân di rời.
Họ cần mình lúc này chứ mất trắng nhà cửa rồi mới mang tới vài thùng mì tôm thì làm gì nữa.
Ở nhà ngoan, không có việc gì quan trọng thì đừng đi lại nhiều. Đừng buồn rồi đi xem phim một mình đấy. Chờ anh xong việc anh về ăn cơm em nấu. ”
Cô tập làm quen với chờ anh như một lẽ phải vậy, nếu chỉ đơn giản vậy thì thật tốt … nhưng sóng gió còn nhiều.
Chuyện tình cảm bị thử thách quá gian nan , có thời điểm cô dứt khoát không muốn gặp lại
Người kể chuyện: Nàng Scarlett
Nguồn: Chuyện nàng Scarlett
Phần tiếp: Chuyện nàng Scarlett – Phần 6