Thời gian qua rộ lên bộ phim “Tình yêu không có lỗi, lỗi ở bạn thân”. Nhiều người nghĩ rằng câu chuyện bị bạn thân cướp người yêu chỉ có trong phim, nhưng nó thực sự diễn ra ngoài đời đó. Và trong câu chuyện bi hài đó, tôi lại có “may mắn” trở thành nhân vật chính.
Tôi có một cô bạn thân từ những ngày cấp 3, chúng tôi lên đại học cũng ở cùng nhau và ngay cả khi ra trường vẫn tiếp tục sống chung. Tình bạn của chúng tôi tính ra cũng trên dưới 10 năm, bất kể vui buồn gì chúng tôi đều chia sẻ cùng nhau. Tôi tin cô ấy còn hơn tin chính bản thân mình, chúng tôi gần như coi nhau là người thân trong gia đình chứ không phải chỉ bạn bè thân thiết nữa. Người ta nói, tình bạn nào kéo dài trên 7 năm sẽ là tình bạn vĩnh viễn. Điều đó có đúng hay với tình bạn của chúng tôi là ngoại lệ?
Khi ra trường, tôi làm trong một công ty liên doanh nước ngoài. Cô ấy thì mãi lận đận công việc. Nhưng không sao, bạn bè phải giúp nhau trong lúc khó khăn mà, gần như tiền nhà tôi bỏ ra hết, vì tôi biết bạn mình rất khó khăn để kiếm tiền trang trải cuộc sống. Công việc của tôi đã ổn định nên dù sao cũng dư dả hơn.
Công việc ổn định rồi, thì kiếm người yêu và nhanh chóng lên xe hoa thôi, đó là suy nghĩ của không ít cô gái trong đó có tôi. Lúc này tôi mới bắt đầu để ý và tạo cơ hội nhiều hơn cho các vệ tinh xung quanh mình. Và rồi tôi đồng ý yêu anh. Về cơ bản anh khá ổn, có vẻ ngoài ưa nhìn, đang làm trưởng phòng kinh doanh của một công ty cổ phần.
Đau đớn vì mất cả bạn cả người yêu
Yêu anh, tôi không ngần ngại đưa anh về giới thiệu với cô bạn thân bao năm. Nhưng tôi nào biết, trong cô ấy đã hình thành sự ghen tỵ tôi từ khi nào. Khi cô ấy ốm, do tôi đang đi công tác xa, tôi cũng không ngần ngại gọi anh đến đưa cô ấy đi viện. Khi chúng tôi đi chơi, tôi cũng luôn muốn cô ấy đi cùng. Phải chăng vì tôi quá cả tin, để cô ấy cùng người yêu gặp nhau quá nhiều lần, để họ có cơ hội phản bội tôi.
Sau một thời gian yêu nhau, tôi thấy anh đổi khác, anh không còn quan tâm tôi như trước. Tôi khá buồn và có tâm sự với bạn, bạn bảo hay là anh ấy có người khác rồi. Chỉ đến sau này tôi mới hiểu hết hàm ý những câu của bạn mình “Nếu anh ấy yêu người khác rồi, m có chia tay không?” Thì ra người khác ấy không phải ai xa lạ, mà chính là cô bạn thân tôi tin tưởng hơn chính bản thân mình.
Mất người yêu đã là một nỗi đau, nhưng mất người yêu vì chính người bạn của mình đó chính là bi kịch cuộc đời. Tôi bắt gặp họ hẹn hò, và rồi họ tráo trở nói họ yêu nhau thực sự, mong tôi hãy đứng sang một bên và chúc phúc cho họ.
Tôi nhanh chóng dọn đi chỗ khác ở, bởi làm sao tôi có thể tiếp tục sống cùng người bạn đã cướp người yêu mình trắng trợn. Làm sao tôi có thể thật tâm chúc phúc cho họ, trong khi trái tim mình đang khóc gào. Nhưng suy cho cùng, tôi cũng chỉ biết trách bản thân mình, là do tôi quá cả tin, là do tôi đã cho họ cơ hội làm tôi bị tổn thương.