Home >> Blog >> Chuyện nàng Scarlett: Tâm sự của cô gái tuổi 25 – Phần 4

Chuyện nàng Scarlett: Tâm sự của cô gái tuổi 25 – Phần 4

leanhshop.comMời các bạn nghe kể tiếp câu chuyện cuộc đời của cô gái kết hôn tuổi 25 với người chồng hơn cô 10 tuổi và giờ đã chia tay, diễn biến sự thật về cuộc đời cô sẽ ra sao?

Tối thứ 7, cô trang điểm kĩ một chút, mặc chiếc váy xoè phần dưới, chất liệu gấm thêu hoạ tiết . Anh hẹn cô ở một nhà hàng Nhật Bản , chọn bàn ở cạnh cửa sổ nhìn xuống hồ nước phía dưới. Thấy cô anh vẫn cái vẻ lạnh lùng nửa thân nửa lạ ấy…

_ Hôm nay em thấy anh ga lăng k? Anh đến rất sớm ngồi chờ em đấy .

Cười, cô không đáp lại … anh tiếp lời,

_ Cho anh hút thuốc nhé, lạ kì trên đời anh chẳng nghiện gì ngoài thuốc và chơi golf.

_ Em không biết anh thế nào nhưng sáng nay em vừa nghe một người đàn ông thành đạt, vợ giỏi giang chia sẻ , điều khó nhất đối với anh ta là Chung Thủy đấy ?.

_ Hmm, không có anh trong số đó đâu. Anh chuẩn lắm , đàn bà lại gần anh cứ bị dự ứng . Tất nhiên em thì với anh như người thân sẽ khác rồi.

Bữa ăn diễn ra như film quay chậm, rất nhiều điều muốn nói, muốn hỏi nhưng cứ gặp anh cô lại không dám.

Chưa tới 9h anh bảo, chúng mình đi hát karaoke đi…

_ Em và anh thôi á?

_ Ừ, 10 năm rồi a chỉ vì công việc xã giao mà vào phòng hát thôi. Chưa từng hát … Hôm nay anh sẽ hát cho em nghe.

Và quả thực, anh hát dở kinh khủng ?

Anh cũng biết điều đó , nên anh bảo :

_ Thân lắm anh mới dám thể hiện đấy ? !

Cứ thỉnh thoảng cô lại nhìn đồng hồ, anh nghĩ cô có hẹn.

_ Em ko có hẹn với ai cả, chỉ là e sợ anh về nhà muộn không hay.

_ Một lát nữa đi mà, giờ anh về nhà lại tự kỉ 1 mình đấy, lát nữa đi.

Đúng 10h30 cô nhất định đòi về, anh bằng lòng và hẹn cô

_ sáng mai ăn sáng nhé, quán bún chả ngay sát nhà em ấy.

_ Em ngại hàng xóm dị nghị lắm …

_ Ô , Anh không ngại sao em phải ngại?

Chỉ là ăn sáng một cách đàng hoàng thôi mà. Đồng ý đi sáng mai anh tiết lộ cho em điều này …

Anh vẫn vậy, đưa cô vào thế .

Bà chủ quán bún chả sát nhà cô, 2 đứa con giai 4 tuổi suốt ngày theo cô xin đánh son bị mẹ nó chửi sáng đến tối ngày.

Bà ấy được cái duyên vô cùng ,

_ L ơi L, Chị bảo, chú kia tán mày à ? Cái thằng hôm trước mua trà sữa mang qua tao thấy trẻ hơn đấy.
suýt sặc, mà anh cũng ngoái đầu lại ngay sau đó. Rồi anh cười kiểu như ” A , biết rồi nhé”.

Cả ngày hôm ấy , anh cứ nhắn tin tra khảo cô.

_ Nào, nói đi, đó là thằng nào? Bao tuổi? Làm gì? Quen bao lâu rồi? Nó cầm tay em chưa?

Anh là anh trai em mà, e không thể không cho anh biết chứ. Đàn ông giờ không phải thằng nào cũng đáng tin như anh đâu.

Cô phớt lờ tin nhắn. Đến 11h trưa thì anh gọi.

_ Alo, em làm gì suốt buổi sáng mà không thèm trả lời anh thế? Phải tỏ ra lễ phép , anh là anh trai cơ mà. Em không coi anh ra gì là sao?

_ Em làm việc , không cầm điện thoại.

_ Tối nay làm gì? Đi ăn với bạn anh cùng annh nhé.

_ Em có hẹn rồi.

_ Với cái thằng mua trà sữa đó hả.

_ Người ta bằng tuổi anh đấy, cũng là người chịu khó phấn đấu lắm. Cũng mới quen biết tìm hiểu thôi , nên em chưa có gì hay để kể.

_ Kệ nó , còn lâu mới đem ra so sánh đc với anh. Em đi đâu thì đi, 9h tối anh qua nhà mượn mấy cuốn sách về đọc.

Nghĩ bụng, 9h đã bắt về nhà rồi thì đi làm cái mẹ gì. Kệ, việc cô cô cứ đi, dù sao anh bạn mới này cũng tỏ ra khá đàng hoàng, học thức và đang là Phó gđ KD cho 1 công ty dầu khí cô có thể học hỏi nhiều điều từ anh ta, quãng đường anh ta chạy từ chỗ làm về đến tp gặp cô mất 60km . Đáng để làm bạn.

7h ông anh trai lởm nhắn tin :

_ Em đi hẹn hò chưa? Đừng có mà ăn mặc loè loẹt đấy.

_ Có ai hẹn hò sớm thế này không? Em đang chuẩn bị để bạn đến đón đây.

_ Chụp anh xem cái mặt hôm nay nào?

_ Sao anh quan tâm em đột xuất thế?

_ Ơ hay nhỉ, không quan tâm em gái thì quan tâm ai. Đi đi nhớ 9h có mặt ở nhà.

8h, Cô đang ngồi trong xe chờ bạn vào 2 land mua vội 2 cốc cf, quán xá đông người cô không thích, muốn được ngồi trong xe lòng vòng phố xá.

Lại gọi đến :

_ Đâu rồi? Nó có làm gì em không?

_ Làm gì là làm gì? Anh nghĩ em thế à? Dù em có thích lắm cũng phải tỏ ra không cần chứ . Kkkk

_ Em làm gì thì làm, miễn em vui, anh say rồi. Anh chờ e gần nhà.

Thỉnh thoảng anh vẫn nói những lời khiến cô không thể không suy nghĩ.

10h bạn cô đưa về tới cửa nhà, vẫy tay chào cho tới khi xe đi khuất. Tim cô suýt rụng ra ngoài khi anh lù lù xuất hiện.

_ Em giỏi lắm, tẩy trang đi, khoá cửa cẩn thận, ngủ ngon!

_ ơ, này… anh bảo lấy sách về đọc cơ mà.

_ Đừng đưa sách cho thằng say, anh về đây.

Hai ngày sau đó anh không gọi hay nt, chắc anh lại bận quá, cô thấy thoải mái vì không phải trả lời những câu hỏi quan tâm hơi thái quá của anh.

Một người quen cũ ở xa phải đi nước ngoài, gọi cho cô để gửi con chó mà họ nuôi đã 3 tuổi. Trước đây đã có thời gian ghé gđ họ chơi, con chó rất quý cô.

Cô vốn yêu động vật, con trai ở quê cứ cuối tuần cô mới về, nên cô nhận lời ngay.

Ngày hôm đó trời trở mưa gió, cây cột điện ở đầu ngõ vào nhà cô đổ, cả khu mất điện, sấm chớp giật đùng đùng, con chó sợ hãi sủa inh ỏi.

Cô thấy không ổn, gọi vài chục lần mới có chiếc taxi nhận điểm .

Đi tới 4 khách sạn họ mới đồng ý cho người và cún vào thuê phòng. Con cún đã được trấn an nằm ngủ ngon lành, cô cũng thấm mệt thiếp đi lúc nào không biết.

9h sáng tỉnh dậy, người cô nóng ran, có vẻ do hôm qua bị dính mưa khi ôm chó chạy ra chiếc taxi đỗ đầu ngõ vì cây cối đổ xe không nhúc nhích đc. Cô cầm điện thoại xin nghỉ cả ngày không tới chỗ làm.

Báo tới 7 cuộc gọi nhỡ và tn của anh.

” Em ở đâu? Anh biết phố em mất điện, em đừng sợ, cầm máy trả lời tn của anh ngay… Em đâu rồi? Sao nhà khoá cửa?”

Có vẻ khi thấy zalo cô truy cập anh gọi ngay.

Cô bắt máy giọng thều thào.

_ Em mệt quá , mua cho em liều thuốc, em ở KS A. À, mua cho con Cc của em phần đùi gà nhé, nó chưa ăn gì.

Em chờ anh nửa tiếng, hôm qua mưa lớn, công trường của anh gặp sự cố, sáng xuống khảo sát tình hình, anh chạy về ngay đây.

Chưa đầy nửa tiếng sau anh có mặt,

_ Đưa em vào bệnh viện nhé.

_ không em cảm nhẹ thôi.

_ Về nhà anh nhé.

_ Anh đùa em à?

_Anh mua cháo cho e, mua gà cho Cc, em ăn đi rồi uống thuốc. Bên nhà em báo cắt điện tới 5h chiều cơ. Hôm nay anh sẽ đóng vai người tốt ở đây chăm em tới chiều.

_ Không cần đâu, em biết anh bận, em ốm vặt anh đừng để ý.

_ Thì đúng là anh bận còn gì, bận để ý em. Đừng có nói nhiều nữa, em gọi người tới tiêm cho giờ. Em chỉ cần nghe lời anh là được.

Thấy anh đi lại trong phòng, con Cc tỏ ra khó chịu, nó cứ gầm gừ , anh bảo :

_ Số mày đúng là số hưởng, được đi KS với gái, hơn cả tao.

_ Sao hôm nay anh so sánh khập khiễng thế? ( cô cười)

_ Anh ghen với nó mà . Hehee.

Anh bảo này, anh xin thêm cái chăn, cho anh nằm cạnh em nhé, anh thèm ngủ cực.

_ Cô chẳng nghĩ sẽ từ chối, dù sao 2 người trong 1 phòng khách sạn thì với thiên hạ đã là có chuyện rồi. Mà giờ anh có làm gì cô cũng không đủ sức chống cự, nhưng cô rất tin anh, không hiểu tại sao tin? Cũng k hiểu từ bao giờ anh trở nên quan trọng như chính những người thân của cô.

Hơn nữa, vùng vằng không chịu đâu , đó không phải cách giữ mình của cô.

Thật ra cô biết ngày hôm đó anh rất bận, điện thoại liên tục gọi tới, công trường gặp sự cố, bác XY bên sở nào đó gọi bảo muốn a đi cùng ra cảng, biển động, tàu lai về các bác có mặt cho nhà báo đưa tin.

Anh báo vắng mặt, đi Tỉnh xa từ sáng … cô nằm im, không tham gia, trước giờ công việc của anh cô chưa hỏi 1 lần nào? Cô chỉ trả lời những câu hỏi của anh và làm theo mấy cái yêu cầu lặt vặt mà sau này anh thú nhận, đó là cái cớ để gặp cô thôi.

Bỗng anh nằm gần lại cô, cô không phản ứng gì, phần vì mệt, phần cô muốn để xem a có thuộc về đám đông không?

_ Em này, Anh thấy anh sai rồi, em thấy thế không?

_ Nói gì dễ hiểu hơn đi, em hại não quá.

_ Em có thấy thằng nào dấn thân vào nằm cạnh phụ nữ mà phải nằm im là nó bình thường không?

_ Vậy anh có thể về mà.

_ Không, anh sẽ nằm im , nằm cạnh em, đừng đuổi anh, anh không làm gì cả. Anh nghiêm chỉnh lắm, anh là anh trai của em mà.

_ Em mệt, thuốc khiến em buồn ngủ.

Nói rồi cô ngủ thật, mở mắt ra đã 3h chiều, anh ôm cô ngủ ngon lành , từ bao giờ không biết nữa.

Cô nằm im, mơ hồ không hiểu chuyện gì đang diễn ra, nên đặt tên cho mối quan hệ này là gì? Cô còn không biết cô có thích anh hay không? Mâu thuẫn trong chính suy nghĩ của bản thân.

Cô cần tỉnh táo trở lại, anh có gia đình, có sự nghiệp, anh cũng không thiếu các cô gái xinh đẹp vây quanh. Chẳng qua nhận thêm một đứa em như cô cũng chỉ là thêm gia vị cho chuỗi ngày của anh đỡ buồn tẻ thôi.

Có vẻ anh mệt, cô gỡ tay ra để dậy uống nước, anh cũng thức dậy luôn, xiết chặt cô…

” Nằm im, đừng hỏi anh gì lúc này. Anh sẽ không làm điều gì có lỗi với em, đúng sai , sai đúng tuỳ thuộc vào thời điểm. Em tin cũng được, không tin cũng được nhưng đã 5 năm rồi anh mới nằm cạnh phụ nữ. “.

_ Đương nhiên là em không thể tin, vì chỉ có gã đàn ông giở hơi mới chịu đc điều đó.

_ Anh không thiếu phụ nữ, vài trăm $ anh có người mẫu rồi. Nhưng anh không làm thế được. Không phải anh không có ham muốn, không phải a không cô đơn. Nhưng con đường anh chọn, sự nghiệp của anh, dòng dõi bộ mặt gia đình anh… bố anh đã gây dựng mấy chục năm, tới anh trai và anh.

Ở cái tp này anh luôn cảm thấy bị dòm ngó, bọn doanh nghiệp và chính trị chỉ chờ anh sơ hở để đánh sập anh.

Anh rất mệt mỏi, rất vô đơn , vợ anh đã nhiều lần yêu cầu anh li hôn, nhưng hiện tại anh chưa thể. Với bố mẹ anh, anh là thứ giống tốt được ông bà kì vọng quá nhiều.

_ Vậy anh đang bên e , anh không lo ngại à?

_ anh tin em, anh thề anh tin em một cách vô điều kiện. Em đừng đi đâu cả , em chỉ cần ở phía sau anh thôi.

_ Nhưng em không muốn mối quan hệ kiểu này, đó không bao giờ là sự lựa chọn của e. E đã đủ mệt mỏi rồi. Còn em không phải kiểu phụ nữ chờ đợi một người đàn ông giàu có đến để nương tựa, càng không bao giờ thích làm người thứ 3

_ Em có thể im lặng một lát không? Em nhớ này, trong mối quan hệ giữa anh và em tuyệt đối em không phải người thứ 3 ? Anh đã nói sẽ không làm gì tổn thương em, anh hứa.

Nhiều ngày sau đó cô về thăm con, cô không muốn gặp gỡ hay trò chuyện với ai. Anh gọi và nt rất nhiều cô mặc kệ… rõ ràng cô đang nhớ anh, nhưng cô lại chạy trốn. Ngày thứ 10 anh nhắn tin:

_ Mình bình thường trở lại đi, như trước cũng được, cứ thế này anh không chịu nổi.

Người kể chuyện: Nàng Scarlett

Nguồn: Chuyện nàng Scarlett

Phần tiếp theo: Phần 5

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *